mình là đứa đếm được sự mất mát của bản thân
mình đã mất quá nhiều, cơ hội, thời gian, bạn bè, tiền, sức khỏe
khi cậu biết được những mất mát của mình, cậu sẽ không coi những điều luôn luôn bên mình là lẽ dĩ nhiên
cậu sẽ nghĩ tới ngày nó biến mất
sẽ nghĩ tới cái kết cục không thể tránh khỏi, để mà cậu có thể sống cho ra hồn khi còn thứ đó bên cạnh
vì chẳng có gì là vĩnh viễn, dù cậu có nghĩ là nó vĩnh viễn, nhưng mọi thứ đều có thể xảy ra
cũng vì thế mà có những thứ mất mát, tới giờ, vẫn làm mình phải trăn trở
No comments:
Post a Comment