Monday, January 02, 2017

D

mình thích gọi cậu ấy bằng tên thật, dù mình biết cậu ấy không thích như vậy cho lắm. nhưng kệ thôi.

mình viết cái này khi đang rất nhớ cậu ấy, từ cái cách bàn tay mình nằm trọn trong lòng bàn tay của cậu ấy cho đến khi mình xoay người để cậu ấy ôm chặt lấy mình. mình đùa là người cậu ấy như cục tỏa nhiệt, lúc nào cũng ấm. tay ấm, chân ấm, người cũng ấm. 

khi hai đứa nằm cạnh nhau lúc mệt nhoài và nói đủ thứ chuyện, rồi mình chìm dần vào giấc ngủ, để tỉnh dậy với nụ hôn trượt dài sống lưng. lúc đấy mình cũng không biết là thật hay là mơ nữa. mình chỉ biết là khi mình xoay người lại, cậu ấy vẫn ôm lấy mình như vậy. 

mình gửi cho cậu ấy một bức thư. trong thư mình nói: có lẽ, mọi thứ đã đẹp hơn nếu bọn mình có thêm nhiều thời gian. mình thực sự muốn kéo cậu ấy vào thế giới của mình và giữ cậu ấy cho riêng mình, nhưng chắc mình không thể tham lam đến vậy. và dù có muốn, mình cũng không thể tham lam được.

chắc chỉ còn hơn một tháng nữa là cậu ấy đi. 

"này, em sẽ kiện anh vì gây thương tích. kiện ở tòa gì ở Úc ý nhỉ? magistrate court à?"

"kiện ai? kiện củ khoai à."

...

"em không nghĩ là cũng có chiều ngược lại à?"

chính mình cũng phải thừa nhận, và cậu ấy cũng đã nói như vậy, là sau này nhìn lại mọi thứ sẽ thật tầm thường. 

"gần đây em hay lo một chuyện."

"chuyện anh có người khác à?"

...

"anh cũng nghĩ đến vài năm nữa, em gặp một người khác rồi cũng nói là bị vật vã vì anh mấy năm."

cậu ấy thực sự là người đáng tin cậy, và mình thực sự tin cậu ấy không làm hại mình, hay ít nhất những tình cảm cậu ấy dành cho mình là chân thành, vì mình cũng vậy. 

nhưng có lẽ, mình không thể giữ mãi cậu ấy cho riêng mình được.

No comments:

Post a Comment